Đột nhiên, hắn nhớ tới cái gì đó.
“Khương Dao, con còn nhớ rõ khi còn bé con thích ăn những món ăn kia không?”
“Thật vất vả mới trở về một chuyến, vi phụ đi làm cho con.”
Trong mắt Khương Dao hiện lên một tia kinh hỉ: “Được, cha, đã rất lâu rồi con không được ăn đồ ăn cha làm.”